Thu Sầu

Dưới liễu oanh đà réo rắt tai
Mà song trúc đó vẫn im cài
Sao ngày chậm rãi ươm màu nắng
Để lối khô mòn đợi tóc mai
Lỗi hẹn lời yêu nào đượm ý
Đường tơ lẻ bạn chẳng nên bài
Ơi mùa lá đổ bên thềm vắng
Có phải thu sầu cũng nhớ ai.

Tiểu Đồng

Hân Thiên Thu

Nàng ta bạc bẽo sớm theo chồng
Lão tử mong gì chuyện nhớ nhung
Ngỡ đã tương phùng còn cách biệt
Đành sao một bước lại muôn trùng
Người ôm mỹ nữ bừng sơn trại
Kẻ ngậm bồ hòn nộ quỷ cung
Mối hận ngàn năm thề trả đủ
Bền gan dẫu bại cũng kiêu hùng.

Tiểu Đồng

Về Bên Ấy Rồi

Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn
(Nguyễn Bính)

Hai người gặm nhấm kiếp cô đơn
Cái giậu ngăn đôi một nỗi buồn
Để mải mê sầu vương tóc rối
Mà lần lữa đợi ngỏ lời suông
Này song cửa sổ đâu cài khóa
Ấy đọt mồng tơi chẳng dám luồn
Bậu cứ như khờ thêm ngán ngẩm
Em bèn dợm bước kiếm chồng luôn

Tiểu Đồng

Sa Mưa

Ngoài trời lả tả hạt lưa thưa
Tưởng chỉ ba hôm té mút mùa
Nhạn lạc loài rời xa bãi cũ
Người sầu héo tiếc lạnh duyên xưa
Miên mang những nỗi lòng hoài nhớ
Dĩ vãng chênh chao gió cứ lùa
Nặng nợ nên tim đầy chất chứa
Chiều buồn mãi rỉ rả sa mưa

Tiểu Đồng

Hồ Tư Lệnh

Cũng được mang danh cái họ Hồ
Ai đời mãi quẫn mớ thau xô
Ngày con bặm trợn đòi lau cẳng
Tối vợ ngang nhiên gạ giặt đồ
Để đạo thêm tròn sao phải xoắn
Cho nhà bớt dột chả nề tô
Liều mình cố giữ đừng banh nóc
Kẻo bả lên cơn mệt thấy mồ.

Tiểu Đồng

Đám Ma

Thơ bệnh

Đầu đường í ới tiếng kêu la
Báo cụ về trời buổi tối qua
Lối xóm chung tay lo chiếu áo
Nhà ta góp sức kiếm hoa trà
Không bè bạn, nến đèn hiu hắt
Chẳng vợ con, cờ liễn xót xa
Mắt mũi đầm đìa đun bếp lửa
Mong ông bớt lạnh tấm thân già.

Tiểu Đồng

Chị Tôi Vẫn Đợi Câu Hò

Cũng tại người ta xuống lộn đò
Nghe lòng quặn thắt chị buồn xo
Trầu không ủ rũ cau thôi lặt
Bãi cạn đìu hiu hến chẳng mò
Bởi khách thương hồ còn trắc trở
Hay lời ước hẹn mãi quanh co
Nên con nước cứ trôi biền biệt
Lẻ bóng mù u đợi điệu hò

Tiểu Đồng

Lộn Đò

Rồi thì ngọn lúa đã xanh mơ
Những đám ngô non cũng trổ cờ
Gió vẫn qua về khơi trống trải
Ghe còn sấp ngửa soải chơ vơ
Buồn duyên chị nhủ lòng sang quán
Vãn mối em treo mái úp lờ
Vẳng tiếng à uôm ngoài bãi cũ
Ngỡ ngàng khách lại lộn đò thơ.

Tiểu Đồng

Củ Khoai Lang

Ai đời có mỗi củ khoai lang
Mấy mụ tranh nhau rộn cả làng
Thím bảy xem chừng hơi quá cỡ
Bà mười ướm thử cũng tày gang
Ngon ăn chị sáu đôn lò sẵn
Khoái khẩu nàng hai trộn lạc vàng
Chậm bước cô buồn vui lẫn lộn
Cầm đầu cán chổi ngậm ngùi phang

Tiểu Đồng

Sa Cơ

Gánh nửa giang sơn chả bõ bèn
Băng hà khoái mã rảo đường quen
Hùng binh mới vững còn hăng trận
Trọng pháo đang căng bỗng xụi kèn
Nóng mặt bồ gầm sương chẳng sáo
Trân mình tướng thượng lọ càng đen
Phen này sĩ khí coi như bỏ
Lủi thủi quay xe thiệt nó hèn

Tiểu Đồng